Trong bài viết này, GoValue sẽ giải thích cho bạn 2 khái niệm trên. #1. Ngày giao dịch không hưởng quyền. Là ngày giao dịch mà nhà đầu tư khi mua cổ phiếu sẽ không nhận được các quyền lợi của cổ đông như quyền nhận cổ tức, quyền tham dự ĐHCĐ hay quyền mua cổ phiếu Vay tiêu dùng không tài sản đảm bảo; Dịch vụ máy giao dịch tự động; Ngân hàng số - 23/09/2022 Bảo hiểm nhân thọ Dứt lời, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức đỏ bừng. Triển Mộ Nham nhấp nhẹ môi mỏng, trên mặt không có chút nào thay đổi, chỉ nói: "Vân nên đưa em trở về thì hơn, buổi tối anh còn một số việc." Ý là tối nay nhất định không ngủ được. Cho nên tối nay anh phải lôi Ngày 17/6/2022, Ủy ban nhân dân tỉnh ban hành Kế hoạch số 119/KH-UBND hỗ trợ, thúc đẩy chuyển đổi số, thanh toán không dùng tiền mặt trong các trường học, cơ sở giáo dục và bệnh viện, cơ sở y tế trên địa bàn tỉnh Hưng Yên, giai đoạn 2022-2025. Theo đó, Kế hoạch nêu rõ mục tiêu tổng quát như sau:- Tạo sự (TAMHOAN.COM) Trong quá trình chiến đấu, mọi người vẫn luôn chú ý tới va chạm lực lượng. Nhưng mãi đến khi trận chiến chấm dứt, mọi người mới hoảng sợ phát hiện tất cả Hồn sủng bên phía Hồn Minh đã chết từ lúc nào, tổng cộng 13 cái đầu lâu đẫm máu nằm im trên mặt đất. Mười gã Hồn sủng sư Ebook Giao Dịch Không Dứt: Tổng Tài Đại Nhân, Đừng Quá Hư Hỏng – Đồ Lạp Hồng Đậu – Tới chương 136 20/01/2019 Admin Ngôn Tình , Ngược , Sủng Tải Ebook Giao Dịch Không Dứt: Tổng Tài Đại Nhân, Đừng Quá Hư Hỏng – Đồ Lạp Hồng Đậu Tới chương 136 Epub, Prc/Mobi, Pdf. Hậu quả của giao dịch dân sự do người đại diện xác lập, thực hiện vượt quá thẩm quyền đại diện. 1- Giao dịch dân sự do người đại diện xác lập, thực hiện vượt quá thẩm quyền đại diện không làm phát sinh quyền, nghĩa vụ đối với người được đại diện TGpNgPd. "A......." Va chạm nóng rực khiến hai người lần lượt kêu lên thành mắt của anh càng thêm mê hoặc, giống như bị che phủ bởi tầng sương mờ, làm Lương Yên miệng đắng lưỡi không biết tại sao mọi chuyện lại phát triển đến bước này, nhưng cho dù bây giờ có tỉnh lại, cô cũng hoàn toàn không có bất kỳ năng lực kháng cự nào. Chỉ có thể giống như con rối mặc anh định mắt phủ sương mờ ngập tràn dục vọng bất lực nhìn môi phấn nộn hồng hào kia, khi anh cắn hút càng thêm sưng đỏ, bị cô nhẹ nhàng cắn, bộ dạng giống như có uất ức mà không nói ra được, giống như đang lên án anh bắt nạt cô. Nhưng lại tràn đầy dụ dỗ, rõ ràng chính là đang mê hoặc anh tiếp tục hôn cô, tiếp tục giở trò xấu với cô...."Đừng nhìn tôi như vậy, tôi sợ tôi sẽ điên mất....." Anh thở dốc liên tục, âm thanh cũng mang theo hương vị tình dục kinh người. Bàn tay phủ một tầng mồ hôi nắm lấy hai khối to lớn trước ngực cô. Thưởng thứctrong tay, nhào nặn vuốt ve rồi lại nặng nề đè trời mới biết, khi đứng trước mặt cô, anh bốc đồng giống như một cậu bé chưa từng được nếm mùi tình dục, nhiệt liệt, khao khát đến không dừng thơm này có chút quen thuộc không diễn tả được, anh cẩn thậm suy nghĩ, nhưng làm thế nào cũng không nắm bắt được lần này tới lần khác, nó lại ở trong hư ảo kéo chặt lấy tim anh, làm anh mơ hồ đau Yên dần dần ý loạn tình mê, hai chân cân xứng quấn lấy cái eo tráng kiện của anh, nghe được tiếng ngâm "hừ" càng thêm nặng nề của anh, lông mi như cách bướm của cô run rẩy lợi tay gần như cắm sâu vào trong da thịt màn năm năm trước kia, vẫn còn dừng lại ở trong trí nhớ của cô, phảng phất như mới hôm qua. Khi đó anh tuyệt nhiên không chút ôn nhu, càng nhiều hơn là sự thô bạo và gấp gáp, thế nhưng cô không oán hận anh dù chỉ một bây giờ.....Anh vẫn tràn đây năng lượng giống như trong quá khứ, lại ôn nhu hơn rất tới bây giờ Lương Yên chưa từng nghĩ đến, có một ngày có thể cùng anh phát triển đến bước anh, làm việc cùng anh như bây giờ đối với cô tựa như phép màu được trời cao ban tặng, khiến cô vui mừng, nhưng cũng cẩn thận từng li từng tíMỗ khi nghĩ về quá khứ, nghĩ đến bọn họ vĩnh viễn sẽ không có tương lai, trái tim Lương Yên lại đau ôm lấy đầu Triển Mộ Nham, không do dự đưa môi lên, phối hợp nồng nhiệt. Triển Mộ Nham sửng sốt không nghĩ tới cô sẽ có phản ứng nhiệt liệt như vậy, cả người cứng đờ, một giây kết tiếp lại nặng nề "hừ" một tiếng,bắt đầu động tay cởi áo sơmi trên muốn cô!Chưa bao giờ có cảm giác muốn một cô gái mãnh liệt như vậy!Anh không muốn đi suy nghĩ kỹ xem lý do tại sao loại cảm giác này lại đến từ cô, anh chỉ biết rằng hơi thở của cô, hương thơm trên cơ thể cô, cả cơ thể này của cô, thậm chí mỗi một tấc trên da thịt cô cũng có thể dễ dàng khơi dậy ham muốn của anh, mong ước khiến cho anh không cách nào kháng độ trong không khí từ từ tăng người chìm đắm trong nụ hôn này, dần dần mất đi lý trí. Áo sơ mi của người đàn ông bị ném trên mặt bàn một cách tuỳ tiện, áo của Lương Yên cũng đã bị vén lên cao lộ ra hai khối kiều diễm đầy đặn trắng trẻo. Khoá xéc trên váy đã bị kéo cả, chỉ chờ anh vận sức phát động....Nhưng, đúng vào lúc này…..Một loạt tiếng chuông vang lên không đúng lúc, Lương Yên đột nhiên tỉnh táo lại. Điện thoại di động của anh ở ngay bên cạnh tay cô, chỉ chạm tay là tới. Nhưng anh giống như không mghe thấy, cắn hút xương quai xanh của cô. Lương Yên ngâm nga "hừ" một tiếng, tay nhỏ cuộn cong lại khoát lên đầu vai anh, "Mộ Nham.... điện thoại của anh.....""Để nó kêu...." Trong giọng nói của anh có chút không kiên nhẫn. Loại thời điểm này mà nghe điện thoại, thực sự là nhục tay của Lương Yên luồn vào trong tóc anh. Nụ hôn của anh dần dần đi xuống, cả dầu đều chôn trước ngực cô."A......." Cô run rẩy lợi hại, ôm chặt đầu chuông reo không ngừng rồi dừng, lại điên cuồng vang lên nhăn lông mày lại, không kiên nhẫn muốn bỏ điện thoại qua một bên. Lương Yên lại thay anh giữ lại, "Có thể có chuyện rất quan trọng....."Cô tức giận thở hổn hển nhắc cũng không phải cố ý nhìn màn hình di động của anh, nhưng chỉ tuỳ ý lướt mắt qua, lại làm cô ngay lập tức tỉnh lại từ trong dục vọng. Đôi mắt sắc bén lạnh lùng nhìn thoáng qua Lương Yên, lông mày anh nhíu lại, trong nháy mắt, Lương Yên rõ ràng cảm nhận được, không khí giống như giảm đi mấy cắn chặt môi.“tổng giám đốc, người quen của anh sao?” Trợ lý của Triển Mộ Nham ở phía sau nhìn Lương Yên, tiến lên một bước mắt Triển Mộ Nham lạnh hơn.“Không biết.” Câu trả lời của anh cứng rắc, dứt khoát, cả người Lương Yên run lên, giật mình, lo lắng nhìn anh.“Đuổi cô ta đi!” Trong giọng nói của anh mang theo mấy phần chán ghét.“Vâng thưa tổng giám đốc.” trợ lý lên tiếng, đi lên một bước, dừng lại trước mặt Lương Yên “Vị tiểu thư này, xin nhường đường một chút.”Lương Yên hoàn hồn, trước ngực cô ngực cô như có tảng đá đè nặng, cả người buồn cho rằng mình đã sớm không còn để ý đến anh, lại không nghĩ đến, giờ phút này, sự lạnh lùng của anh vẫn khiến cô có chút khó chịu, không, có lẽ không chỉ một chút khó chịu….Cô cố gắng nở một nụ cười nhẹ nhõm “Thật xin lỗi, tôi chỉ muốn biết những chuyện xảy ra trong năm năm qua.”Bỗng nhiên, Triển Mộ Nham tháo lấy kính râm xuống, đôi mắt sắc bén như dao, nhìn về phía Lương Yên “Cô tốt nhất đừng chọc đến tôi! Lập tức cút ngay khỏi tầm mắt tôi!” Anh sợ anh không kiềm chế được mà bóp chết mắt đó khiến Lương Yên giật mình, lời nói như nghẹn lại tại yết lý a Tín chưa từng thấy sắc mặt tổng giám đốc kém như bây giờ, cả người không rét mà run, trong lòng cảm thấy hiếu kỳ về người phụ này, người phụ nữ này và tổng giám đốc đến cùng là có chuyện gì, chẳng lẽ là tình nhân cũ, anh ta đã từng nghe nói, trong lòng tổng giám đốc cất giấu một người phụ nữ không thể đụng vào, hiện nay, anh ta càng khẳng định điều đó.“A Tín, người đã đến chưa?” Hiển nhiên Triển Mộ Nham không có ý định lại nói chuyện với Lương Yên, không kiên nhẫn nhìn đồng thấy ánh mắt chán ghét của anh, Lương Yên hiểu, anh thật sự chán ghét, rất chán ghét cô!Trong lòng cô cảm thấy chua mà có sao đâu? Hiện tại cô muốn đến xin lỗi là vì muốn để cho lòng mình thanh thản, đối với Mộ Nham, cho tới bây giờ cô chưa từng có bất kỳ ảo tưởng gì, không phải sao? Cô quay người lại, chuẩn bị rời đi, lại nghe thấy giọng nói của a Tín….“Đến rồi, này, ở chỗ này!”Tiểu Mục kích động chạy đến “Ngài nhất định là tổng giám đốc Murphy, xin chào, tôi là tiểu Mục của phòng PR, Lương Yên, có phải cô quen biết với tổng giám đốc không?”Thật lâu, Lương Yên mới quay người lại, kinh ngạc đến mức không khép miệng được, tổng giám đốc thần bí Murphy? Trước đó cô chưa từng đặt hai người này cũng một chỗ.“này, đừng chỉ mê nhìn soái ca, cô nói gì đi!” bầu không khí trở nên cứng ngắt, nhất thời tiểu Mục cũng không biết làm sao? Nhất là gương mặt kia của đại Boss, càng khiến cho anh ta hoảng sợ, tiểu Mục chỉ có thể cầu xin sự giúp đỡ của Lương mắt sắc bén lạnh lùng nhìn thoáng qua Lương Yên, lông mày anh nhíu lại, trong nháy mắt, Lương Yên rõ ràng cảm nhận được, không khí giống như giảm đi mấy cắn chặt môi.“tổng giám đốc, người quen của anh sao?” Trợ lý của Triển Mộ Nham ở phía sau nhìn Lương Yên, tiến lên một bước mắt Triển Mộ Nham lạnh hơn.“Không biết.” Câu trả lời của anh cứng rắc, dứt khoát, cả người Lương Yên run lên, giật mình, lo lắng nhìn anh.“Đuổi cô ta đi!” Trong giọng nói của anh mang theo mấy phần chán ghét.“Vâng thưa tổng giám đốc.” trợ lý lên tiếng, đi lên một bước, dừng lại trước mặt Lương Yên “Vị tiểu thư này, xin nhường đường một chút.”Lương Yên hoàn hồn, trước ngực cô ngực cô như có tảng đá đè nặng, cả người buồn cho rằng mình đã sớm không còn để ý đến anh, lại không nghĩ đến, giờ phút này, sự lạnh lùng của anh vẫn khiến cô có chút khó chịu, không, có lẽ không chỉ một chút khó chịu….Cô cố gắng nở một nụ cười nhẹ nhõm “Thật xin lỗi, tôi chỉ muốn biết những chuyện xảy ra trong năm năm qua.”Bỗng nhiên, Triển Mộ Nham tháo lấy kính râm xuống, đôi mắt sắc bén như dao, nhìn về phía Lương Yên “Cô tốt nhất đừng chọc đến tôi! Lập tức cút ngay khỏi tầm mắt tôi!” Anh sợ anh không kiềm chế được mà bóp chết mắt đó khiến Lương Yên giật mình, lời nói như nghẹn lại tại yết lý a Tín chưa từng thấy sắc mặt tổng giám đốc kém như bây giờ, cả người không rét mà run, trong lòng cảm thấy hiếu kỳ về người phụ này, người phụ nữ này và tổng giám đốc đến cùng là có chuyện gì, chẳng lẽ là tình nhân cũ, anh ta đã từng nghe nói, trong lòng tổng giám đốc cất giấu một người phụ nữ không thể đụng vào, hiện nay, anh ta càng khẳng định điều đó. “A Tín, người đã đến chưa?” Hiển nhiên Triển Mộ Nham không có ý định lại nói chuyện với Lương Yên, không kiên nhẫn nhìn đồng thấy ánh mắt chán ghét của anh, Lương Yên hiểu, anh thật sự chán ghét, rất chán ghét cô!Trong lòng cô cảm thấy chua mà có sao đâu? Hiện tại cô muốn đến xin lỗi là vì muốn để cho lòng mình thanh thản, đối với Mộ Nham, cho tới bây giờ cô chưa từng có bất kỳ ảo tưởng gì, không phải sao?Cô quay người lại, chuẩn bị rời đi, lại nghe thấy giọng nói của a Tín….“Đến rồi, này, ở chỗ này!”Tiểu Mục kích động chạy đến “Ngài nhất định là tổng giám đốc Murphy, xin chào, tôi là tiểu Mục của phòng PR, Lương Yên, có phải cô quen biết với tổng giám đốc không?”Thật lâu, Lương Yên mới quay người lại, kinh ngạc đến mức không khép miệng được, tổng giám đốc thần bí Murphy? Trước đó cô chưa từng đặt hai người này cũng một chỗ.“này, đừng chỉ mê nhìn soái ca, cô nói gì đi!” bầu không khí trở nên cứng ngắt, nhất thời tiểu Mục cũng không biết làm sao? Nhất là gương mặt kia của đại Boss, càng khiến cho anh ta hoảng sợ, tiểu Mục chỉ có thể cầu xin sự giúp đỡ của Lương tiểu Mục hỏi, Lương Yên mới hoàn hồn, thu hồi sự nghi ngờ và kinh ngạc, cười một nụ cười công thức hóa, chuyên nghiệp nhưng rất xa cách “Chào tổng giám đốc Triệu, tôi là Tịch Lương Yên.” Nếu như anh đã muốn hai người trở thành người xa lạ, vậy thì cứ như anh Lương tốt! Người phụ nữ này vậy mà dám đến công ty anh làm!Ánh mắt Triển Mộ Nham lạnh thấu xương, hung hăng nhìn chằm chằm Lương Yên, giống như muốn nuốt Lương Yên vào bụng, Lương Yên cắn chặt môi không chịu cúi đầu, cố chấp nhìn thẳng vào mắt tiểu Mục hỏi, Lương Yên mới hoàn hồn, thu hồi sự nghi ngờ và kinh ngạc, cười một nụ cười công thức hóa, chuyên nghiệp nhưng rất xa cách “Chào tổng giám đốc Triệu, tôi là Tịch Lương Yên.” Nếu như anh đã muốn hai người trở thành người xa lạ, vậy thì cứ như anh Lương tốt! Người phụ nữ này vậy mà dám đến công ty anh làm!Ánh mắt Triển Mộ Nham lạnh thấu xương, hung hăng nhìn chằm chằm Lương Yên, giống như muốn nuốt Lương Yên vào bụng, Lương Yên cắn chặt môi không chịu cúi đầu, cố chấp nhìn thẳng vào mắt anh. “Anh……” Thanh âm của Chân Niệm Niệm gần như phát run, cô ta không nhịn được nâng cao âm điệu, “Tịch Khuynh Viễn, anh ích kỷ! Có phải là anh lo lắng sau khi tôi và anh ly hôn Triển Mộ Nham sẽ ở chung một chỗ với tôi. Đến lúc đó, Tịch Lương Yên sẽ hoàn toàn không cơ cơ hội!”Lý do này khiến cho Lương Yên kinh ngạc không thôi…Thế nhưng Tịch Khuynh Viễn cũng không có phản bác, “Tôi thừa nhận, đây là nguyên nhân quan trọng nhất.”“Vì muốn Lương Yên hạnh phúc, anh phải hy sinh tôi sao?” Chân Niệm Niệm không cam lòng, âm thanh đã có chút nghẹn lúc lâu sau cũng không thấy Tịch Khuynh Viễn cũng không lên lâu thật lâu, mới nghe anh ta ủ dột mở miệng “Xin lỗi, đây là điều duy nhất tôi có thể giúp Lương Yên…..”Anh ta vốn định ngăn cản Lương yên và Triển Mộ Nham ở chung một chỗ, nhưng anh ta làm gì dám nhẫn tâm nhìn bộ dạng đau thấu tim gan của Lương Yên?“Tôi sẽ cố gắng đôi tốt với em, giống như những cặp vợ chồng bình thường khác....” anh tiếp tục mở miệng, thanh âm mang theo sự bảo Niệm Niệm che lỗ tai, lắc đầu liên tục, “Không! Tôi không cần những thứ này! Tôi muốn ly hôn! Tịch Khuynh Viễn, anh không thể ích kỷ như vậy! Anh nhất định sẽ gặp báo ứng!”“Xin lỗi.” Tịch Khuynh Viễn nhẹ nhàng nói. Nếu thật sự có báo ứng, vì Lương Yên anh cũng tình nguyện chịu đựng báo Khuynh Viễn kéo cửa ra, đĩ ra mắt Lương Yên ngập nước, chợt trốn vào trong góc. Đợi đến khi Tịch Khuynh Viễn đi xuống lầu, cô mới đi ra Yên khe khẽ đẩy cửa ra, chỉ thấy Chân Niệm Niệm đã ngã xuống giường khóc nức nhẹ nhàng đến gần, muốn nói cái gì đó nhưng lại không biết nên nói như thế nào. Cuối cùng chỉ nhẹ nhàng gọi Chân Niệm Niệm một tiếng “Chị dâu.”“Đủ rồi, Tịch Lương Yên, cô đừng kêu tôi là chị dâu nữa.” Chân Niệm Niệm nghe được âm thanh của Lương Yên lập tức ngẩng đầu lên, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú giờ đã vương đầy nước mắt, nhìn mà khiến người ta đau ta uất ức nhìn Lương Yên, tố cáo “Tịch Lương Yên, cô thật tốt. Có một người anh trai tốt yêu thương cô như vậy!”Cô ta cố ý nhấn mạnh hai chữ “anh trai” thật nặng. Nhưng Lương Yên lại không có suy nghĩ nhiều, chỉ nghe cô ta tiếp tục nói “Cô cũng giống anh trai cô sao, cũng cho là chỉ cần tôi không ly hôn, không cùng Mộ Nham ở chung một chỗ thì cô sẽ có cơ hội sao?”Lương Yên nhẹ nhàng lắc đầu. Cô chưa từng có suy nghĩ như Niệm Niệm si ngốc cười, “Lương Yên, đời này cô và Mộ Nham là chuyện không tưởng. Cho dù tôi không có ly hôn, Mộ Nham cũng sẽ không ghét bỏ tôi. Tối hôm qua, chúng tôi ở cùng nhau cả đêm. Anh ấy rất thương tôi, rất thích tôi, vượt xa tưởng tượng của các người.”Lương Yên nắm chặt hai tay đang rũ xuống bên người, thân thể nghe run.……………………………………………………………..Đúng vậy, cô nên sớm nghĩ tới mới phải, đêm qua bọn họ thực sụ ở cùng nhau. Nhưng nghe được chính miệng Niệm Niệm nói ra cô vẫn cảm thấy có chút khó hôm qua, tại sao anh đột nhiện hôn cô, tại sao sẽ phát triển đến một bước kia?Nếu như không có cú điện thoại kia của Niệm Niệm, có phải bọn họ sẽ tiếp tục nữa hay không?Hoặc là nói, nụ hôn dịu dàng và đoạn triền miên dày đắc kia chỉ là lúc cả hai ý loạn tình mê mà thôi—— chỉ là vấn đề về sinh lý, không liên quan gì đến tình Yên cũng không muốn nghĩ tiếp nữa, cô có chút thẫn thờ đi ra khỏi phòng của Niệm Niệm. Đóng cửa rồi cô vẫn còn nghe thấy tiếng khóc không cam lòng của Chân Niệm Niệm.……………………………Đường phân cách…………………………………Lương yên đến công ty, lại thêm một lần bị khi quẹt thẻ nhân viên xong, cô lập tức bắt đầu làm vội dự án. Dự án lần này chỉ cho phép thành công không cho phép thất bại. Lúc này, cô không thể tiếp tục đợi nữa.“Lương Yên, tổng giám đốc bảo cậu pha cà phê rồi mang vào.” Tiểu Chùy nhận điện thoại rồi phất phất tay với Lương sắc Lương Yên phức tạp nhìn cửa phòng làm việc của tổng giám đốc đang đóng chặt. Rèm cũng kéo xuống, làm cô không thấy được bóng dáng của mấp máy môi, lắc lắc tập tài liệu trong tay với Tiểu Chùy, “Tớ muốn xuống bộ phận kế toán ở dưới lầu một chuyến. Cậu giúp tớ mang vào nhé. Làm phiền rồi!”“Vậy cũng tốt.” Tiểu Chùy gật đầu, hỏi Lương Yên, “Có muốn đổi thành sữa tươi theo quy tắc của cậu không?”Lương Yên chần chờ, lắc đầu, “Không cần. Lấy cà phê đi.”Về sau, sẽ có người chuẩn bị sữa tươi thay anh. Thế nhưng không phải là cô….………..Triển Mộ Nham đang xem thị trường chứng khoán, sau khi thư ký đi vào anh lập tức ngẩng đầu nhìn thấy là Tiểu Chùy, Triển Mộ Nham híp híp mắt, “Tại sao lại là cô?”“Trong tay Tịch thư ký còn có chút việc, cho nên nhờ tôi đi vào hộ.”“A.” Triển Mộ Nham ngắm nhìn cái chén kia, mùi thơm nồng của cà phê tỏa ra, thế nhưng trong lòng anh tự dưng dâng lên mất như đã thành thói quen, có người tự ý đổi cà phê của anh thành sữa dù anh đã bày tỏ kháng nghị vô số lần!“Tổng giám đốc, ngài không thích cà phê sao? Có muốn đổi thành sữa tươi hay không?” Giới thiệu Ebook Tác giả Đồ Lạp Hồng Đậu Thể loại Ngôn Tình, Ngược, Sủng Nguồn Thích Đọc Truyện Trạng thái Tới chương 109 Chương cuối Chương 93-1Giới thiệu truyện“Bé ngoan một chút nào, đêm nay anh nhất định sẽ không bỏ qua đâu..”Tối hôm cà vạt thắt chặt đôi tay vào đầu giường. Trong mắt anh xem cô là một người phụ nữ khác, xâm chiếm triền miên không đủ thoả khóc của cô nấc anh có biết, người mà anh đang tuỳ ý đùa giỡn dưới thân chính là người sẽ trở thành chị dâu anh vào ngày hôm sau?…Cô thật sự là cô dâu, thật sự là cô dâu của nhà giàu có, mọi người đều không ngừng hâm bên ngoài cả đêm lại bị người khác tính kế, xảy ra quan hệ tình một đêm với em trai của chồng sắp sau, đứng trong giáo đường. Bạn thân lại đột nhiên xông vào trong lễ cưới xé rách áo cưới trên người cô mặt với một vài vết hôn xanh tím trên người “Em trai của chồng sắp cưới” thân là phù rể mang theo vẻ mặt khinh bỉ, chế nhạo cô không biết xấu cười rơi nước mắt. Quay đầu, xoay người rời đi. Nếu anh biết, vết hôn trên người cô đều do một tay anh đã tạo ra, có phải cũng sẽ chửi mình không biết xấu hổ hay không?…Vài năm sau, mang theo đứa con trở lại thành phố này một lần ngờ, danh tiếng Triển gia năm đó lại xuống dốc không phanh. Người đã từng là chú rể đã sớm vắng mặt khỏi đời này, kể cả anh cũng biến mất không thấy không nghĩ tới, người mà cô cho rằng cả đời sẽ không còn gặp lại nữa vẫn sẽ gặp lại.…Anh không ngừng làm nhục cô chỉ vì báo thù. Rồi sau đó, bỗng nhiên lại nói là yêu cô, muốn kết hôn với ngu ngốc tin anh, nhưng không nghĩ rằng…Trong ngày hôm ấy tuyên bố tin tức kết hôn, anh lại kéo một cô gái khác xuất Ebook Giao Dịch Không Dứt Tổng Tài Đại Nhân, Đừng Quá Hư Hỏng – Đồ Lạp Hồng Đậu Tới chương 109Ebook Giao Dịch Không Dứt Tổng Tài Đại Nhân, Đừng Quá Hư Hỏng – Đồ Lạp Hồng Đậu – Tới chương 109 Epub – Tới chương 109Ebook Giao Dịch Không Dứt Tổng Tài Đại Nhân, Đừng Quá Hư Hỏng – Đồ Lạp Hồng Đậu – Tới chương 109 Prc/Mobi – Tới chương 109Ebook Giao Dịch Không Dứt Tổng Tài Đại Nhân, Đừng Quá Hư Hỏng – Đồ Lạp Hồng Đậu – Tới chương 109 Pdf – Tới chương 109

giao dịch không dứt tổng tài đại nhân