Là một trong top phim cổ trang Trung Quốc hay nhất, Phủ thế song kiều truyện lấy bối cảnh thời hậu Chu, xoay quanh lời đồn về 2 chị em là Phù Kim Trản và Phù Ngọc Trản. Tương truyền, 1 trong 2 người là hoàng hậu tương lai. Bạn đang xem: Tiểu bảo bối nàng là của ta. Xin Thái tử đồ vật lỗi! Tiểu chị em mệt mong nghỉ ngơi! - vừa ngừng câu tức thì chạy vào phòng đóng cửa lại không để bạn kia kịp làm phản ứng. Chúng tôi tạo ra trang web nhằm mục đích mang lại kiến thức bổ ích cho 2. Biệt danh hay dành cho người yêu. Biệt danh là một thứ không thể thiếu đối với các cặp đôi yêu nhau. Họ thường gọi nhau bằng những biệt danh ngọt ngào để tăng thêm phần cảm xúc, tình cảm thêm sâu đậm và đặc biệt là để đánh dấu chủ quyền. Hãy tham khảo một Âm hộ nàng đã sưng đỏ các mô thịt bên trong âm hộ bị ta cường bạo tơi cả ra ngoài cả người run rẩy nhưng điên cuồng làm … Lộc Đỉnh Ký 2014 của đạo diễn Lại Thủy Thanh sắp tới với vai nam chính do diễn viên Hàn Đống thể hiện đang báo hiệu vụ soán ngôi Vi Tiểu Bảo đẹp trai nhất của nam tài tử Huỳnh Hiểu Minh. Sự kiện: Sao Hoa ngữ. Đài Hoa Sách Trung Quốc đã chính thức bắt tay lên kế Trong "Tân Lộc đỉnh ký 2019", diễn viên trẻ Ngô Ưu sẽ đảm nhận hai vai A Kha và mẹ của A Kha - nàng danh kỹ tuyệt sắc Trần Viên Viên. A Kha là cô vợ đẹp nhất của Vi Tiểu Bảo, song nhan sắc của Ngô Ưu được cho là chưa xứng tầm. Ngô Ưu sinh năm 1993 ở Sơn Đông, Trung Trong các tập trước của Sổ tay bảo mẫu của tôi (我的保姆手册), Saori vì bị đổ lỗi oan và bị Đạt Hạo cho leo cây mà giận dỗi bỏ đi. Cô nàng đi tìm Nghiên Nghiên để tìm việc làm ở trường quay, Nghiên Nghiên giới thiệu cô đóng vai quần chúng trong đoàn phim. Cuối v7nT. Tác giả Diệp Mộng TúThể lọai đam mỹ, 1x1, sinh tử Ân Thiên Vũ x Diệp Tần Phong, Tống Hàn Quân x Ân Thiên CátTình trạng hoàn chính văn 64 chương + phiên ngọai 16 chươngNội dungTình cờ say rượu, Ân Thiên Vũ và Diệp Tần Phong liền lăn giường, trong khi chẳng hề biết đối phương là ai. Cứ ngỡ hai đại nam nhân sau sự kiện tình một đêm sẽ phóng khoáng cho qua xem như không có gì, nào ngờ em trai cùng cha khác mẹ của Diệp Tần Phong lại gây họa lớn, khiến cho mối quan hệ của hắn và cậu không thể đứt. Hơn nữa còn có một tiểu bảo bảo âm thầm lặng lẽ ở trong bụng Diệp Tần Phong, gắn kết hai lúc phát hiện Diệp Tần Phong có thai, em trai của hắn, Ân Thiên Cát chính là người phụ trách theo dõi tình hình sức khỏe của cậu, bất quá Ân Thiên Cát là bác sĩ chuyên khoa thần kinh, làm sao có thể đảm bảo chắc chắn được mọi thứ? Vì thế đến lúc tiểu bảo bảo sắp chào đời, vẫn là nhờ đến một người mà Ân Thiên Cát nhất mực tin cậy, mời Tống Hàn Quân hỗ tưởng Ân Thiên Cát và Tống Hàn Quân chỉ là đồng nghiệp thân thiết, nào ngờ phía sau mối quan hệ "đồng nghiệp" kia lại là một quá khứ đầy đau thương, chua chát và tàn nhẫn...Bi kịch sáu năm trước và quan hệ không thể dứt khoát của sáu năm sau của hai người họ, liệu sẽ như thế nào? Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác. Khuôn mặt cô đã đỏ ửng từ lâu, cúi đầu không dám nhìn anh, hôm nay anh sao vậy? tính cách lẫn cách nói chuyện đều khác - Anh tính làm gì ? - Đoán đi! Nói rồi Lục Phong dùng cánh tay ôm lấy eo cô. Bảo Nhi không kịp phản ứng thì đã bị anh công kích ngay mạnh mẽ tấn công môi cô . Ngậm lấy cắn mút thỏa thích hai cánh môi non mềm của cô , rất ngọt , ngọt ngào tới mức anh vừa chạm vào đã không còn khống chế được bản thân. Bảo Nhi thảng thốt lại khó chịu đẩy anh ra nhưng sức cô lại quá yếu .Cánh tay càng siết chặt , ép cô sát chặt vào người. Mắt cô trợn trắng, trái tim không kiềm được mà nhảy nhót lung tung. Lục Phong xâm chiếm miệng cô cuồng dã hơn bao giờ hết, sự mềm mại và ngọt ngào này khiến anh phát lúc sau , khi hô hấp không thể trụ nổi nữa,Lục Phong mới chịu rời khỏi đôi môi kia. Nhưng lại đột ngột ôm chặt lấy cô , đôi môi mỏng thủ thỉ bên tai cô . - Hạ Bảo Nhi, kể từ bây giờ em là vợ của Triệu Lục Phong tôi! ___________________________________ Sau khi sắp xếp đồ ở bệnh viện, cô theo anh về biệt thự, mẹ cô đã về rồi, bà muốn tiếp tục cai quản công ty Hạ gia, dù gì nó cũng là tâm huyết cả đời của bà và ông ta. Tối~~~~~~ Ăn tối xong, cô lên lầu còn anh thì lái xe đi đâu cô cũng không biết, anh ta chỉ nói là cô đừng chờ, bên trong biệt thự trống rỗng chỉ còn lại một mình Bảo Nhi, để điện thế rồi lên phòng đi ngủ. *Bang Lục Thiên - Kính chào Đại ca, Nhị ca. Đám vệ sĩ thấy anh và Minh Huy đi vào liền khom người cúi chào cung kính, anh không nói gì chỉ có Minh Huy gật đầu, cả hai đi vào căn phòng dành riêng cho bang, mồi và rượu được đem lên, Minh Huy thì quàng mỗi bên một em, hai con nhỏ kia ra sức đưa rượu cho cậu, anh ngồi một bên mà nhíu mày tỏ vẻ khó chịu, cất giọng lên nói - Cậu có thể ngừng được chưa? - Lục Phong à!Như vậy thoải mái lắm đó, nếu cần tớ có thể cho cậu một em. Hai con nhỏ kia nghe cậu nói vậy thì khuôn mặt sáng như lượm được vàng, vội cầm ly rượu qua bên mời anh - Anh à, để đêm nay em phục vụ anh nhé ! Cô ta cất tiếng nói mờ ám, bàn tay di chuyển khắp cơ thể anh, khi bàn tay cô ta dần dần di chuyển đến chỗ đó thì một âm thanh rợn người vang lên. '' rắc'' Tay cô ta đã bị anh tóm từ lúc nào, không thương tình mà bẻ luôn cánh tay cô ta, con ả đó hét lên một tiếng, nước mắt giàn dụa, anh gầm lên - Biến! Cô ta vội đứng dậy, khuôn mặt trắng bệt đi ra ngoài cùng nhỏ kia, thấy vậy cậu liền nói - Cậu có cần nặng tay vậy không? Anh không trả lời chỉ nhâm nhi ly rượu, đối với anh, chỉ có Bảo Nhi và duy nhất một mình cô mới được chạm vào anh , sau khi ngồi được hơn một tiếng thì đứng lên cầm áo khoác đi ra cửa không thèm ngó ngàng gì tới cậu làm cậu tức muốn sôi máu . ______ Lúc nữa đêm, lại bị một tiếng vang rối loạn đánh thức , cô chợt tỉnh dậy, sát vách truyền đến tiếng bước chân nhốn nháo, phản ứng đầu tiên trong đầu Bảo Nhi đó chính là có trộm, vén chăn lên rón rén xuống giường . Thuận tay lục lọi tìm đồ vật thích hợp cầm ở trên tay để ngừa ngộ nhỡ..... Rõ ràng hai gian phòng cách nhau rất gần, Bảo Nhi lại cảm thấy như xa một thế kỉ vậy, bên tai âm thanh càng ngày càng gần , tay cô rỉ ra mồ hôi cũng càng ngày càng nhiều, một lát sau lấy hết dũng khí , nhanh chóng mở cửa phòng bên kia, giật mình kinh ngạc , âm thanh biến mất, đèn mở, bên trong phòng một người cũng không có , làm sao lại như vậy? Vừa rồi âm thanh nghe được rất rõ mà .Cho đến khi bên tai một lần nữa truyền đến âm thanh , Bảo Nhi mới giật mình , trong phòng tắm có người. Trên thủy tinh hiện ra bóng dáng cao lớn của một người rất rõ ràng, cô nhanh chóng lao đến đập mạnh vào cổ của hắn , thật may là Lục Phong phản ứng đủ nhanh, lắc mình một cái tránh khỏi công kích của cô, tay nhắm chặt tay cô, còn cô thì đang nhắm mắt. - A...mau buông ra....buông ra - Cô nhắm mắt nhưng miệng cứ hét lên. - Im, làm gì em la giữ vậy ? Âm thanh khí phách vang lên khiến Bảo Nhi nhanh chóng thức tỉnh , mở mắt ra liền nhìn thấy ánh mắt của anh nhìn chằm chằm vào cô, đây là sao ? Sao lại là anh?Bảo Nhi đã đoán sai, vội vàng vứt bỏ chứng cứ phạm tội trong tay - Sao lại là anh? Hơn nữa đêm anh phát ra một vài âm thanh kia, tôi còn tưởng rằng... - Tưởng rằng sao ? - Ăn trộm chứ Cô liếc anh một cái -Ăn trộm sao? Em nghĩ khu biệt thự này là cái gì vậy? Mạng lưới bảo vệ ở đây cao lắm đấy ! - Lục Phong cố nhịn cười, cô thật là ngây thơ mà ! - Vậy thôi anh ngủ đi, tôi đi về phòng trước ! Nói rồi cô xoay người bước đi, vừa mới bước ra được một bước, cánh tay liền bị ai đó nắm chặt bị anh kéo đến trước mặt, cự ly giữa hai người chỉ ngắn ngủi mấy tấc, hơi thở ấm áp của anh lan tỏa trên mặt cô , cô đỏ mặt vội nói - Anh muốn làm gì ? - Không phải nữa đêm em qua đây kiếm tôi là có mục đích sao ? - Anh...anh đừng hồ đồ, là do anh ở bên này phát ra âm thanh làm cho người ta hiểu lầm nên tôi mới qua đây .- Cô vội giải thích, trong lòng đang sợ hãi, anh ta sẽ không làm gì mình chứ? - Ưmh...- Lục Phong nhìn cô vẫn nói nhảm , cánh môi màu hồng mở ra đóng lại tràn đầy hấp dẫn , cúi người ngậm lấy cánh môi đó, vốn chỉ muốn cho cô không nói nữa nhưng hương vị ngọt ngào của cô vượt qua tưởng tượng của anh, lại càng hôn sâu hơn. Mấy hôm sau, Bảo Nhi vẫn bần thần như vậy .Nước mắt cô chảy dài, Bảo Nhi nhìn ra khung cửa sổ lạnh lẽo. Cô lê đôi chân bị thương đến gần đó. Cô nhìn ra ngoài trời, ngỡ là con mình đang ở trên một đám mây nào đó. Bảo Bối mỉm cười vẫy tay chào cô. Bảo Nhi đưa tay lên mỉm cười, khóe miệng cô mấp máy - Tạm biệt con. ...... Do quá mệt mỏi nên cô đã thiếp đi, cùng lúc đó tiếng chuông điện thoại bên bàn vang lên, cô y tá bước vào thấy cô đã ngủ, đưa tay lấy điện thoại - Xin lỗi nhưng cô Hạ đã ngủ rồi ạ! Ở đây là bệnh viện! Lục Phong chợt cảm thấy lạ, anh vội hỏi lại - Bệnh viện? Sao cô ấy lại đến đó? - Cô ấy vừa phá thai! Lục Phong bàng hoàng. Anh lảo đảo tựa người vào tường. Bảo Nhi cô ấy phá thai sao? Là con của anh, tại sao cô lại không nói cho anh biết ?. Anh ném chiếc điện thoại. Không thể như vậy được. Cô sao có thể tàn nhẫn như vậy? Anh phải hỏi thẳng cô, không phải, đây không phải là sự thật....Lục Phong đi đến bên giường bệnh của cô. Bảo Nhi đang ngồi đó. Gương mặt cô tái nhợt nhưng khi thấy anh cô bất ngờ liền gượng Phong giận dữ, giọng anh vang lên bất lực - Tại sao? Tại sao em lại làm vậy? Tại sao lại không cho tôi biết ?Bảo Nhi hơi nhếch môi. Cô cười không nổi. Sao anh lại hỏi cô lý do, anh phải hiểu tất cả mới đúng chứ. Rất muốn nói là vì anh không cần cô nữa, là vì anh có một gia đình khác ở bên rồi, là anh cũng đã có con không cần đến cô. Là cô bất cẩn chứ cô không hề cố ý. Nhưng cuối cùng những câu nói đó lại bị bóp nghẹn trong lòng không thể nào nói ra thành tiếng gượng cười- Là tôi muốn trả thù anh!Tay Lục Phong nắm chặt, anh không nhịn được đưa tay lên bóp chặt vai cô, hét lên đầy tức giận - Em hận tôi? Hận tôi vậy sao phải từ bỏ một đứa trẻ vô tội? Sao không tìm tôi mà lại hành động như kẻ sát nhân như thế? Em biết em đã làm gì không?Sao lại giấu diếm tôi không cho tôi biết hả ? Hả? Em nói đi !Bảo Nhi cười lớn như một kẻ điên- Là tôi hận anh, tôi không muốn cốt nhục của anh ở trong người tôi, tôi phải cho anh biết cảm giác bị người khác trả thù như thế nào !"Bốp." Tay Lục Phong giáng xuống gương mặt nhỏ nhắn của Bảo Nhi. Thấy dấu tay đỏ trên gương mặt trắng bệch của cô,Lục Phong chợt thấy hối hận. Tay anh run run, tia máu hằn lên trong đôi mắt anh , anh tuyệt vọng đến tận Tôi đã nhìn nhầm em rồi, thì ra em độc ác đến vậy. Suốt cuộc đời này tôi nhất định không tha thứ cho em! Jen Chưa biết ai tha thứ cho ai đâu anh ơi -_-Lục Phong rời khỏi đó, đôi vai anh hơi thấp xuống tựa không thể đứng vững được. Ở trong phòng, Bảo Nhi cũng đang chết dần đi. Lần cuối hai người gặp nhau lại thành ra như thế. .................... Bảo Nhi đã xuất viện, mấy ngày nay ở bệnh viện khiến cô khó chịu, cô phải quay lại Triệu gia, ngay khi cô bước vào đã thấy Triệu Khắc Minh ngồi đó, khuôn mặt có chút cứng ngắt, cúi đầu chào - Con chào b..ba- Khó khăn lắm cô mới thốt lên từ ''bà ''được! - Ừm , ngồi đi !- Ông chỉ tay vào chiếc ghế đối diện - Vâng, hôm nay con có chuyện cần nói !- Khuôn mặt cô nghiêm túc nói - Chuyện gì ? Ngay khi cô định lên tiếng thì có tiếng bước chân từ trên lầu đi xuống, khuôn mặt lạnh lùng, dáng đi cô độc khiến cô đau nhói , cất giọng nói lên - Cô đến đây làm gì ? Tối xử với tôi như vậy chưa đủ tệ sao ? Cô không nói gì chỉ quay sang Triệu Khắc Minh, nói - Con muốn ly hôn ! Triệu Khắc Minh không nói gì chỉ nhìn sang đứa con trai, anh đi tới gần, ngồi xuống bên cạnh ông, anh đã chuẩn bị cho giờ khắc này, cô đưa tay vào túi lấy tờ giấy ra, đưa đến trước mặt anh, cô đã kí từ trước, ngay khi nhìn thấy tờ giấy đó, đôi mắt anh đỏ lừ, cầm bút lên kí vào đó, kể từ giờ phút này, anh và cô sẽ là hai người dưng. Sau khi kí xong, cô xin phép ra về, tờ giấy ly hôn cô sẽ để cho anh giữ, tạm biệt anh, tạm biệt người cô yêu nhất, chúc anh hạnh phúc bên Gia Linh. * giới thiệu nhân vật - Hạ Bảo Nhi cô là 1 cô gái hết sức ngây thơ , hiền lành, dễ thương , là con gái của Hạ Thái Bằng - chủ của 1 công ty nhỏ , hiện đang 20 tuổi - Triệu Lục Phong anh 1 anh chàng mang tính cách của 1 con mãnh thú tàn ác , thủ lĩnh bang Lục Thiên , con trai 1 của Triệu Khắc Minh - 1 ông trùm khét tiếng trên thế giới , chủ tịch công ty PBM nổi tiếng , 23 tuổi - Vũ Minh Huycậu bạn thân của anh , tính tình tàn ác cũng không kém gì anh, là cậu 2 của Vũ Gia , phó bang Lục Thiên , 23 tuổi ''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''' Nhờ 1 cuộc hôn nhân định mệnh đã mang cô và anh gắn kết lại với nhau nhưng lại cho ra bao nhiêu là gian khổ , khó khăn , anh không hề yêu cô thậm chí anh còn cho cô là hạng đàn bà cần tiền , vì tiền mà cô mới chịu cưới anh, rồi cuộc đời của cô sẽ thế nào đây ???? ===> mời các bạn đọc bộ truyện '' Tiểu bảo bối...em là của riêng tôi!'' Đây là lần đầu tiên ta viết truyện nên có gì sai sót mong các nàng bỏ qua nha !!!! Tiểu Bảo Bối, Em Là Của Riêng Tôi Chương 44 Ngoại truyện jenny282003 07/09/2016 Hai năm sau..... Chiều anh đi làm về... -AAA, ba về - Cu Quân chạy ra ôm chân anh. -Cục cưng, ba mua siêu nhân cho con này – Anh bế bé lên tay cưng chiều nói -Chụt, cảm ơn ba – Cu cậu mừng rỡ hôn vào má anh. ............................... Trong phòng ngủ... - Anh đi làm về rồi hả ?- Khi thấy anh bước vào, cô lập tức ngồi dậy đi đến bên anh - Ừm, anh về rồi!- Anh ôm cô, vùi mặt vào mái tóc mượt mà mà hít thở. - Anh mệt hả?- Cô lo lắng nhìn anh - Không chỉ là nhớ em quá thôi!- Anh dịu dàng trả lời Cô mỉm cười hạnh phúc, đúng bây giờ cô đang rất hạnh phúc, đời cô như vậy là đủ rồi . - Anh tắm rửa, em xuống dưới chuẩn bị đồ ăn nhé! _______________________- Buổi chiều .... Trên mảnh vườn đầy hoa , những đóa hoa đủ màu sắc thay phiên nhau nở rộ , làm nổi bật cả khu vườn trên , chiếc xích đu màu trắng to dài , một đôi vợ chồng đang dựa vào nhau . Cô vợ trẻ đặt đầu lên vai người chồng , cánh tay to khỏe của người chồng vòng qua , ôm chặt lấy vợ. Từ đằng xa có một bé trai đang nô đùa, khung cảnh thật là lãng mạn thì giọng nói của Hàn Dư vang lên - Bảo Nhi...... Nghe được tiếng gọi, anh và cô quay đầu lại thì thấy Minh Huy và Hàn Dư còn có cả bé Thư nữa a, Minh Huy và Hàn Dư cũng đã có bảo bối của riêng mình, hiện tại trong bụng Hàn Dư cũng có thêm một bảo bối nữa, nhìn gia đình họ thật hạnh phúc a ! - Hàn Dư! Cả hai gia đình ngồi nói chuyện rất vui vẻ, ngoài kia có hai sinh linh nhỏ đang chơi đùa , bé trai chạy trước, bé gái chạy sau, khung cảnh đẹp đẽ vang lên những tiếng cười hạnh phúc ..... _________________- Trong phòng ngủ.... -Em- Anh đi lại bên giường, vỗ vỗ vai cô! - Ưm..sao vậy?- Cô thức dậy nhìn anh nói - Cu Quân cũng đã lớn rồi nhỉ ? - Anh nhẹ nhàng đưa cô vào bẫy - Đúng vậy đã được 3 tuổi - Cô không biết mình đã lọt lưới của một người , tự nhiên trả lời - Vậy bây giờ anh cũng muốn như gia đình Minh Huy - Là sao ?- Cô khó hiểu nói - Anh muốn có thêm một bảo bối nữa cơ.. - Anh....- Bây giờ cô mới hiểu ra vấn đề à nha Anh không để cô kịp trả lời liền đè cô xuống hôn lên đôi môi ngọt ngào của cô, đưa tay xuống nơi tư mật của cô, một tay mò vào trong áo cô vuốt ve cặp nhũ hoa tròn trịa..... Jen Diễn biến tiếp theo thì dựa vào độ ''đen tối'' của độc giả a~~!! Cô bị anh hành hạ suốt đêm, hơi thở cũng trở nên khó khăn, toàn thân mệt mỏi, anh cúi đầu vào tai cô thủ thỉ những lời ngon ngọt - Cảm ơn em, Tiểu nhi, cảm ơn em đã đi vào cuộc sống của anh , cho anh biết thế nào là hạnh phúc, anh cứ tưởng cuộc sống sẽ vô vị cho đến khi anh gặp em, trái tim anh lần đầu rung động bởi vì em, cuối cùng là...ANH YÊU EM. -_________________HẾT_____________ Bạn đang đọc truyện trên

tiểu bảo bối em là của riêng tôi